Bố HẠI con...
Hai vợ chồng nhà kia
Sinh được một cậu bé Dễ thương và mạnh khỏe Nay đã 4 tuổi rồi…
Rồi một hôm đang ngồi
Cô vợ liền tâm sự Anh ạ…! Nó vẫn…bú… Dù em hết…sữa rồi…! Nó vẫn cứ nhằn thôi Nhiều hôm…em đau quá…!
Người chồng cười ha hả…
Việc đó dễ thôi mà.. Bôi chút thuốc xong ngay Con ngậm cay…bỏ bú…!
Mặt trời vừa nhu nhú
Người chồng liền mang sang Lọ dung dịch màu vàng… Bôi lên gò bồng đảo…
Hôn vợ yêu một cái
Rồi anh vội đi làm Anh đến thẳng cơ quan.. Làm lu bu công việc…
Một hồi sau mới biết
Mình lấy nhầm lọ rồi… Lọ thuốc..cực độc…ôi…! Con ơi…! Ba có tội…!
Ba đã giết con rồi…!
Hốt hoảng lẫn rối bời… Người chồng liền tức tốc… Phóng vội xe về nhà…!
Nhìn thấy từ…xa xa…
Nhà đông người qua lại… Người thì hô cấp cứu.. Kẻ bảo…nó chết rồi…!
Ôi..! Ba giết con rồi…! Người chồng khuỵu trước cổng..!
như phép tiên…ban xuống…
Đứa bé từ trong nhà
Rẽ đám đông chạy ra…
Ôm chầm lấy người cha…
Hổn hển…mách rằng là…
Chú HÀNG XÓM ..gần nhà…
Chết …trong kia…ba ạ…!
Anh Peter tranh cử bằng bài hát "theo em xuống phố trưa nay, đang còn ngất ngất cơn say", nói lên chương trình hoạt động của mình gồm 2 mục chính: theo em, và nhậu nhẹt bét nhè.
Chỉ 2 mục này là đủ để tui dồn phiếu 2 chăm phần chăm cho anh Peter và em rồi, vì đó là lý tưởng của đời tui, une symphonie inachevée, nay gửi gấm mộng đời cho anh Peter.
Xin nhờ anh Peter gửi lời khen ngợi nồng nàn, chân thành tới "em", gịong nàng trong veo, tinh khiết, nhẹ nhàng như suối nguồn, la plus belle voix depuis 200.000 năm. Anh Peter có thể mãn nguyện ngậm cười nơi chin suối rồi đó.
Ngôn bất tận thư.
Bính phải post lại hình đi, tao phải vào mục "xem hình lưu trữ" mới thấy dung nhan "nhìn những mùa thu đi" ( http://www.youtube.com/watch?v=0CumY921x1I ) của tụi mày, đúng là "rồi một chiều tóc trắng như vôi"
Tặng "em" của Peter Le, tiếng hát Lê Thanh Huyền Trân, hát cũng dễ thương, nhẹ nhàng, tự nhiên như chị "em' vậy
http://www.youtube.com/watch?v=zHt0ypu9Sps
http://www.youtube.com/watch?v=KmLQcdiupOk
Bảo Thạch chụp hình đầy chất thơ, mênh mang hoài niệm, un brin de nostalgie.
Còm măng te hình (note: mở 2nd window in parallel to follow)
2: Thu: the mother nature, trên cả tuyệt vời.
3: Tín làm cái gì, tưới tẩm làm sao mà Thụy nhìn tươi rói như cô dâu ngày nhị hỉ, như rau muống non mới hái ???
5: Thằng này láo.
9: Kên tao hả mày?
28: VIP KK (quan trọng kinh khủng)
29: Ân cần
30: Đẹp não nùng
34: Ba thế hệ
50: râu anh Hải đen nhánh.
51: ai bảo Việt không biết điều ?!
52: Việt vẫn biết điều (ngày mai trời mưa), nhưng ánh mắt đã loé lên sự tinh quá.
53: Tình trong giây phút, mà thành thiên thu.
58: Gia đình Thư Thiên, có cậu bé "lão bạng sinh châu" (LDT cũng có nhiều châu). Con gái Thiên đội cái nón giống May trong phim L'amant của Duras.
62: Lại Việt nữa "lãng tử hồi đầu", chợt nhớ tơí chuyện đứa con hoang đàng trong Thánh Kinh.
63: Hải nhuộm ria, thì Dũng nhuộm tóc.
67: Thắng giống bodyguard của tổng thống Mỹ.
69: Anh em.
70: Mãi mãi Xuân tươi.
90: Anh ngắt đi một cụm hoa thạch thảo.
93: Có mua không thì bảo?
97: Hình này lạ và đẹp, Hà Duy Bính giống mục sư đang hăm doạ tín đồ : không cúng 10% income thì đừng hòng có phước.
99: "Hell, this way"
100: Hình rất lạ. Những đoá hoa trần thế, kẻ đứng, người qùi. Còn lũ đàn ông chụp hình, thì kể làm gì:
Ba đồng một chục đàn ông,
Ta bỏ vào lồng, ta xách ta chơi
Ba trăm một đoá đàn bà, mang về ta trải chiếu hoa cho ngồi.
Nhà Lảnh đạo nọ mượn 1 con ngựa và được dặn:
-Khi ông muốn nó phi thì nói "Tạ ơn chúa! "...còn muốn nó dừng thì nói "Yes Adam!"
-Ông ta cảm ơn rồi nói "Tạ ơn chúa". Con ngựa phi như bay......
Bỗng phía trước có tấm bảng "VỰC SÂU " ông ta hét lên "Yes Adam", con ngựa dừng ngay trên mép bờ vực thẩm......
-Ông ta sợ hú hồn và nói "Tạ ơn chúa''
*****************
kakaka...
Trái bí rợ hoàn hảo
Ở một thành phố cứ mỗi năm vào dịp Halloween lại mở một hội thi vẽ Trái bí rợ (pumkin), không biết sao mà mấy năm liền giải thưởng cứ về tay có một người, một người đàn ông trung niên với nhân dáng rất bình thường không có vẻ gì là một họa sĩ cả, mà lạ một điều các bức tranh dù mỗi năm khác nhau nhưng ông ấy vẻ đẹp, giống nhau không khác một nét. Trong cuộc thi có bà hàng xóm đã thất bại mấy năm liền và lần thi này bà rắp tâm....rình ông hàng xóm. Trước ngày nộp tranh bà rình và thấy ông hàng xóm nhà bà pha sơn, lấy giấy để sẵn và.....cởi quần ngồi thọt vào khay sơn và đưa mông qua tờ giấy....Ồ, quả thật trên nền giấy in lên một trái bí rợ hoàn hảo. Bà về nhà và làm y như vậy và kết quả là trái bí của bà còn đẹp hơn vì nó tròn trịa và đầy đặn hơn.
Hôm sau cả 2 cùng đến hội thi và nộp bài vẽ. Kết quả giải nhất vẫn thuộc về người đàn ông đó.
Bà tức tối đề nghị BTC trưng ra 2 bức tranh được cho là vẽ giống quả bí rợ nhất của bà và người đàn ông đó.Bà nói " Các ông xem kỹ lại đi rõ ràng trái bí của tôi vẽ thật hoàn hảo, tròn trịa và đầy đặn hơn hẳn bức kia mà". BTC trả lời " rất đúng, thưa bà, chúng tôi lấy làm rất tiếc, nhưng quả thật trái bí của bà còn thiếu cái cuống "
Chỉ có hai người trong một toa, trên một chuyến tàu đêm: Một đàn ông và một đàn bà. Họ còn phải đi rất xa nữa. Họ làm quen với nhau và nói chuyện phiếm. Và để giết thời gian, người đàn bà bắt đầu kể chuyện: “Một lần, nhà vua quyết định đi săn. Ông gọi người hầu thân cận vào, dặn phải trông coi công chúa cẩn thận và phải thực hiện mọi mong muốn của công chúa, nếu không sẽ bị chém đầu. Đêm đến, công chúa gọi người hầu vào phòng ngủ. Người hầu bước vào phòng.Công chúa trần truồng trên giường nói: - Ta đang rất lạnh! Người hầu tìm thấy cái mền trong phòng đắp cho công chúa rồi bỏ đi. Đêm hôm sau, cũng vẫn tình huống như hôm trước, chỉ khác là trong phòng không có cái mền nào. Người hầu liền giật cái rèm treo ở cửa sổ xuống, đắp cho công chúa và cũng bỏ đi. Đêm thứ ba thì cái rèm không còn nữa và người hầu buộc phải cởi áo của mình đắp cho công chúa. Nhà vua đi săn trở về. Ngài cho gọi cả công chúa và người hầu đến hỏi: - Nào, người hầu của ta, ngươi hãy cho ta biết ngươi đã thực hiện các nghĩa vụ của ngươi ra sao? - Muôn tâu bệ hạ, thần đã thực hiện mọi mong muốn của công chúa rồi ạ. - Thế còn con, con có thể nói gì, công chúa? - Hắn ta chẳng thực hiện một mong muốn nào của con cả! - Thế thì, ngươi hãy chuẩn bị, sáng mai, ta sẽ cho đao phủ chặt đầu ngươi. Người hầu trung thực tìm đến nhà thông thái, kể lại câu chuyện đó và mong ông giải thích cho tại sao công chúa lại nói vậy. Nhà thông thái chỉ tay vào đống cỏ khô và nói: - Ngươi có thấy đống cỏ khô đó không? Hãy đến đó và ăn đi! - Vì sao? - Vì ngươi là con bò!” Kể đến đây, cả hai người trong toa tàu cùng cười phá lên vì người hầu ngu ngốc kia…Và đã đến lúc người phụ nữ phải xuống tàu… Người đàn ông giúp chị ta mang những cái túi và vali nặng ra khỏi tàu. Trước khi chia tay, người phụ nữ đưa cho người đàn ông một ít tiền.
Người đàn ông liền nói:
- Cô ơi, cô đùa sao. Đơn giản là tôi muốn giúp cô thôi mà! - Không. Anh không hiểu ý tôi. Tiền này để anh mua… ... ... cỏ khô!