Taberd.org
 Mục lục
Nhớ về một thành phố!
Nguyễn Ngô Hùng

Ngoài trời mưa vẫn bay, ngồi đây sau khung cửa sổ, tôi lim dim thả hồn về chốn xa xôi, nơi mà ánh đèn của Hòn Ngọc Viễn Đông ngày nào vẫn còn bừng sáng.

SG ơi, dù ta đã xa nhưng ta cũng rất gần, ta xa mi bởi muôn trùng khoảng cách nhưng ta thật gần mi trong trí nhớ. Thành phố ấy với những cơn mưa chiều, với ánh sáng chói lọi của buổi bình minh, với những hàng phượng vỹ rực rỡ của ngày nắng hạ và với những tà áo trắng của tuổi thơ ngây. Thành phố đó ơi, mi đã ôm giữ biết bao là kỷ niệm, những hồn nhiên của tuổi ấu thơ, những ranh ma tinh quái của tuổi học trò và những giấc mơ đẹp của thời niên thiếu. Những hình ảnh ấy vẫn bay lượn trong ta, những thơ mộng kia vẫn in hằn trong tâm hồn này.

Thời gian đi qua tựa giòng nước chảy, mây trắng lãng đãng bay như muốn đem kỷ niệm xa dần. Đâu đây tiếng gọi của thành phố ấy, gởi hồn về với những bước chân hoang, lang thang dưới hàng me già, trên những thảm lá vàng rơi. Nguyễn Du con đường đầy ắp kỷ niệm, Bà Huyện Thanh Quan tôi khép nép đứng nhìn ai? Nhà thờ Đức Bà vẫn sừng sững giữa trời xanh, Bưu Điện kia vẫn còn nguyên dấu vết. Nhưng hôm nay đã xa rồi thành phố ấy, chỉ còn lại trong ta nỗi nhớ khôn nguôi.

Viết cho thành phố kỷ niệm vào một đêm nhớ nhà!

Nguyễn Ngô Hùng - Paris (tháng 11 năm 2010)