Taberd.org
 Mục lục
Những Ngày Xưa Thân Ái (2)
Vũ Văn Chính
(Riêng tặng các bạn Lý Văn Quới, La Thu Chinh, Nguyễn Đình Biên và các bạn lớp Nhì B, Nhất 11 năm xưa)

Năm nay là năm cuối của Bậc Tiểu Học, tôi được lên lớp Nhất. Lễ Khai giảng niên khoá 1968-1969 được tổ chức vào ngày 26-9-1968. Đúc Tổng Giám Mục Nguyễn văn Bình dâng thánh lễ, và Người ban Huấn Từ cho đại gia đình Taberd, trước sự hiện diện của Chủ Tịch Thượng Viện Nguyễn văn Huyền, cũng là Chủ Tịch Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Taberd. Theo thông lệ, Chủ Tịch Thượng Viện nhân danh thế hệ cũ, trao hiệu kỳ của trường cho một học sinh đại diện thế hệ mới tiếp nối, cuối buổi lễ Khai giảng bao giờ cũng là phần thi đua Thể Thao và Văn Nghệ trong trường.

Ban lớp Nhất nằm trên dãy lầu năm trước khuôn viên nhà trường về phía bên Bộ Nội Vụ, nếu từ cổng trường đi vào nó nằm bên phải, dãy lầu được xây theo lối kiến trúc thời Pháp nên tối om, ở đây lại còn có nhiều dơi nữa, nên đối với tụi nhóc chúng tôi đứa nào cũng thấy sợ sợ, lại nghe các anh lớn hù doạ là nơi đây có ma nên càng sợ hơn.

Lớp Nhất năm nay có 11 lớp, thường thì nghe các anh lớn nói (cũng lại mấy ông anh lớn luôn luôn hù doạ con nít), lớp cuối thường là mấy tay phá phách, nghịch ngợm là bị đẩy vô lớp này. Thầy phụ trách lớp Nhất 11 là thầy Từ Văn Thao (thầy có hai đứa con trai sau này là Đại Kiện Tướng Cờ Vua cấp Quốc tế, đó là Từ Hoàng Thông và Từ Hoàng Thái). Mỗi ngày đi dạy, thầy thường cỡi chiếc Lambretta cổ lổ xỉ, thầy dạy môn Quốc văn.

Còn môn Toán thì có một ông Thầy trẻ dạy, ông dữ dằn quá chuyên ra đòn với bọn lười biếng hay phá phách, bằng hai cây thước kẻ gỗ chụm lại thành một, hể gọi lên bảng mà không thuộc bài hay về nhà không làm bài tập, là lập tức ăn đòn, xoè hai bàn tay ra và cứ thế ông đánh, rát ơi là rát, đôi khi nổi hứng tra tấn, ông bắt nắm tay lại rồi cứ mu bàn tay mà gõ, đau quá chịu sao thấu. Tuy dữ dằn nhưng cũng có lúc ông hay đem chuyện Trạng Quỳnh ra kể cho bọn nhóc tụi tôi cười nghiêng ngã, cũng may là ông dạy một thời gian rồi nghĩ dạy, làm đám nhóc lớp tôi thở phào nhẹ nhỏm.

Rồi một thầy dạy Toán khác vào thay, tên thầy là Phạm Trung, người Bắc chính gốc con lạc đà, thầy hay đi giày Bốt-đồ-sô (giày lính), thầy ít dữ dằn hơn, nhưng thầy lại có món bửu bối là một sợi dây cao su, mà thầy hay gọi là con lươn, mỗi lần bị phét vào mông, là y như rằng có mấy lằn roi nổi lên, đúng là con lươn.

Riêng môn Pháp Văn, năm ngoái bọn nhóc tôi học cuốn La Lune (ngoài bìa có in hình con lừa), do cô Lê Thị Thanh Hà dạy. Năm nay lớp tôi thì lại học môn Pháp văn với một bà Đầm người Pháp chính cống 100%, Madame tên là Suzeanne Larrive, bà Đầm này rất khó chịu và hay cau có, nhưng giờ Pháp văn đa số bọn tôi đọc lecture nhiều, cả lớp đồng loạt mở cuốn Petit Gilbert của tác giả Edouard Jauffet (ngoài bìa có in hình một đứa bé nằm ngũ trên bãi cỏ, bên cạnh có con chó đang ngồi). Cả lớp ê a đọc bài, theo nhịp đập của cây thước kẻ mà Madame gõ nhịp, vừa đọc vừa nói chuyện, vừa cà rởn, nên làm cho Madame cứ "Silent" luôn miệng, có khi hứng lên, Madame đưa miếng xốp lau bảng lên rồi hỏi : Qu'est ce que c'est ? rồi tự trả lời luôn bằng tiếng Việt: "Cao chu, cao chu," làm bọn nhóc tôi có dịp cười nghiêng ngã.

Sư huynh Hiệu trường năm nay là Félicien Huỳnh Công Lương, còn Giám thị các lớp tiểu học là SH Sébastien Lê Trung Huyến, bọn nhóc tụi tôi hay thích lên phòng Giám học của SH vào những dịp lễ Noel hay Tết, vì phòng Giám Học của SH luôn luôn có hang đá, nhưng cảnh trang trí và trưng bày các món đồ chơi, thích nhất là món xe lửa chạy phun khói và hụ còi qua những đường hầm, đồi núi, hay là chiếc máy bay bay vòng tròn trên cao, mà đám nhóc bọn tôi đứa nào cũng khoái.

Năm nay ở lớp Nhất, vào những ngày cuối tháng là lúc phát sổ điểm hàng tháng, có một loạt giấy ban khen được Thầy, Cô đem ra phát cho học sinh. Gọi là Mention, có ba loại Mentions :

* Loại Mention Très Bien (hạng Ưu), màu đỏ, và được ghi như sau:

Mention Très Bien

Délivré à M..............Classe de..........en témoignage de sa bonne conduite et de son application durant le mois de.........1966
Frère Préfet

Loại này được trao cho người có điểm trung bình từ 14 điểm trở lên.

* Loại Mention Bien (Bình), màu xanh dương, điểm trung bình 13 điểm.

* Loại Assez Bien (Thứ), màu xanh lá cây, điểm trung bình từ 10, 11, 12 điểm.

Còn dưới các điểm này thì không có Mention và gọi là Sous Moyen, cứ mỗi kỳ phát sổ điểm và Mention, bọn nhóc tôi lại hội họp, giướng mắt nhìn theo đống Mention vơi dần mỗi khi Thầy Cô đọc tên, có Mention là có quyền tự hào và hãnh diện với bạn bè chung quanh, cớ nhìn những ánh mắt buồn buồn, của những nhóc không có tờ xanh xanh đỏ đỏ cho em nhỏ nó mừng, trong tay là cũng hiểu nổi buồn ra sao rồi, tháng sau cố gắng vậy.

Và tất cả, đây là những kỷ niệm ở Bậc Tiểu Học của tôi, những kỷ niệm êm đềm và đẹp của một đời học sinh, làm sao mà quên được.

Vũ Văn Chính - Sài Gòn (tháng 1 năm 2010)