Taberd.org
 Mục lục
Tết, Xưa và Nay
Vũ Văn Chính

(Viết cho những cái Tết ở Việt Nam)

Thế là cái Tết Canh Dần đã qua, và hương vị còn đọng lại của những ngày xuân, đã làm cho tôi có một ý tưởng so sánh, Tết Xưa và Nay.

Xưa: Giờ Giao Thừa là một khoảng khắc rất quan trọng, chưa xông đất thì không ai được bước ra khỏi nhà, nhất là sáng mồng 1, tất cả mọi người trong nhà chờ đợi có người khách đến, thường là buổi trưa rồi mới được đi chơi.

Nay: Do không còn được đốt pháo đón giao thừa nữa, nên cái phút giao mùa từ năm cũ bước sang năm mới mất dần đi ý nghĩa, thay vào đó là những tụ điểm bắn pháo bông vào giờ giao thừa náo nhiệt, đã thu hút mọi người, nhất là đám trẻ tụ tập xem và sau đó đi chơi đến rạng sáng mùng 1 mới về, cho nên không cần phải chờ đợi ai đến xông nhà.

Xưa: Những ngày Tết đối với đám trẻ con là những ngày hạnh phúc và sung sướng nhất, được mặc quần áo đẹp, ăn ngon và quan trọng nhất là được lì xì, cứ cầm cái phong bì đo đỏ nhiều chừng nào là khoái rồi, chứ không cần xem tiền ở bên trong là bao nhiêu.

Nay: Vẫn sung sướng nhất là được mặc quần áo mới, nhưng phải là đồ xịn mắc tiền mới chịu cơ, ăn ngon, và mỗi khi nhận được phong bao lì xì là mở ra xem ngay, vui mừng hớn hở khi thấy những tờ trăm ngàn có giá trị lớn, hay xụ mặt khi mở ra chỉ có 5, 10 ngàn, lại còn buột miệng chê bai sao mà keo kiệt thế không biết, con nít bây giờ rất khôn và thực dụng lắm, hơn chúng ta ngày xưa nhiều.

Xưa: Ngày Tết là ngày gia đình quây quần bên mâm cơm cùng với Ông Bà Cha Mẹ, sau đó là dịp đến thăm viếng và chúc tết gia đình các anh chị em út.

Nay: Những bữa cơm gia đình đa số thưa thớt nhiều, chủ yếu là tụ tập nhậu với bạn bè nó vui hơn, có những trường hợp vì tài sản của cha mẹ để lại, vì lòng tham của một ai đó trong gia đình đã xúi giục anh em chia rẽ nhau, từ mặt nhau, thậm chí giết nhau và phải tù tội nữa, thế là còn đâu những giây phút nồng ấm quây quần bên gia đình của ngày xưa.

Xưa: Ngày Xuân thăm nhau, gởi những lời chúc Tết cho nhau, hay gởi nhau những tấm thiệp chúc tết đủ kiểu, đủ mọi hình dáng trông thật dễ thương, đó cũng là một phong tục đáng yêu.

Nay: Có nhiều khi vì bận rộn, những buổi thăm nhau, lời chúc Tết hay những tấm thiệp tết thưa dần, mọi chuyện đã có thư điện tử hiện đại lo hết rồi, chỉ cần bỏ ít thời gian ngồi gõ chữ, siêng hơn thì đính kèm hình ảnh hay bài nhạc, rồi chỉ cần cú nhấp chuột là cấp tốc bay đến các hộp thư của bạn bè, tiện lợi và nhanh hơn nhiều.

Xưa: Khoái nhất là các món mứt đủ loại, rồi kẹo thèo lèo cứt chuột nho nhỏ và đen thui, các chiếc bánh cúng đủ màu sắc xinh xinh, hay những đêm ngồi canh nấu bánh chưng đợi trời sáng.

Nay: Vì cuộc sống công nghiệp hiện đại đã từ từ giết dần những hình ảnh quen thuộc trên, bọn trẻ bây giờ chỉ thích ăn kẹo Sô cô la, bánh Hamburger, bánh Pizza, ... và những cuộc thăm viếng thưa dần nên cái hộp bánh mứt ngày Tết, có khi vẫn còn nguyên vẹn vì có ai đụng đến đâu, ngay đến ngồi cắn hạt dưa cũng còn làm biếng mà, vả lại ăn nhiều hạt dưa nó khô cổ và hay bị viêm họng, còn bánh chưng thì có tiền ra mua ngay vài cái về cúng ông bà vừa nhanh lại vừa ngon, hơi đâu mà ngồi nấu cho nó mệt.

Xưa: Chỉ có 3 ngày Tết, cùng lắm kéo thêm được ngày mùng 4 rồi phải bắt đầu một năm mới đi cày.

Nay: không những 3 ngày, ăn tết trong mùng chưa đã chơi luôn cho tới ngoài mùng luôn, và đối với dân nhậu vừa làm vừa tà tà chơi, thì hầu như ngày nào cũng là ngày Tết, Tết quanh năm suốt tháng, Tết ơi là Tết, hoan hô mi.

Và cái chuyện Tết, Xưa và Nay vẫn còn mãi những điều muốn nói, bạn ơi.

Vũ Văn Chính - Sài Gòn (mùng 4 Tết Canh Dần 2010)