Taberd.org
 Mục lục
Không đề
Trương Thanh Liêm

Các bạn thân mến,

Thật khó mà diễn tả chính xác được cảm xúc của chính mình khi tôi tìm gặp được trang web Taberd.org. Nó khởi đi từ sự ngạc nhiên, rộn rã, bới tìm trong ký ức. Những hình ảnh ngày xưa như thác lũ tràn về qua những cái tên, những ngày tháng, những khuôn mặt non choẹt của những thằng bạn mà chắc có lắm đứa giờ này đã là ông nội ông ngoại rồi. Tôi cố kềm dòng thác lại để nó êm dịu hơn, chảy qua chầm chậm hơn, để nó thấm sâu hơn và lâu hơn vào nhưng tế bào của bộ não đã chai sạn vì thời gian, để tôi được sống trở lại lâu hơn và hết mình hơn dù chỉ là ảo ảnh của quá khứ. Bước vào thế giới đó tôi nếm lại được cả hương vị ngọt ngào lẫn cay đắng quyện vào nhau như bóng và hình.

Kỷ yếu là bộ lịch sử bằng hình của anh em Taberd chúng ta. Nó có ngôn ngữ riêng mà những ai sống trong nó mới hiểu nó và thương nó nhiều. Nhìn hình dãy lớp học đường Hai Bà Trưng, tôi không thấy nó vuông vức vô tri cục mịch như dáng vẻ của nó. Tôi thấy nó sống động lắm, nó to tát lắm, nó chứa trong nó những thằng nhỏ quần xanh áo trắng chạy tung tăng, lấy một đồng đổi 10 trái banh bàn, chạy quanh tầng trệt gần Pa-Tí-Xệ để dành cho được bàn banh tốt.

Tôi thấy lại một sáng tháng Tư. Lần đầu tiên tôi nghe tiếng phản lực cơ qua khu vực này. Có tiếng một thằng, chắc gốc con quân đội, lắm chuyện hét lên: "Mig 21 của Nga Sô tụi bay ơi". Tôi biết nó lắm chuyện, nó sạo. Cả đời nó đi học tiểu học ở Taberd cũng như tôi, có ra trận gì đâu mà biết Mít với Sầu Riêng. Nhưng vài phút sau tứ hướng dinh Độc Lập vang lên những tiếng nổ long trời. Dinh Độc Lập bị bỏ bom! Cả lớp bị lôi nằm bẹp xuống sàn. Thế thì thằng nhóc bạn tôi nói đúng quá còn gì. Mà đặc biệt nó nói trước khi có tiếng nổ, thì nó là Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm tái thế rồi còn gì. Sau những tiếng nổ đó, chúng tôi tan hàng mỗi đứa một nơi mà không cần chờ hoa phượng với ve sầu cho phép đến ngày mất miền Nam. Năm đó anh em Taberd không có kỷ yếu, tôi không có phần thưởng để ba má tôi có cớ dành nhau dẫn thằng nhỏ đi khắp chợ Sài Gòn để khoe với bà con. Thằng bạn Mig 21 của tôi đã không trở lại trường cuối năm đó, nên nó đã là một trong những thằng cu Taberd vẫy tay chào Việt Nam lần cuối vào cuối tháng Tư. Không có kỷ yếu năm đó, tên nó bị lấp dưới bụi thời gian chỉ còn một chữ HUY. Tôi tự hỏi không biết có bao giờ tôi gặp lại nó không. Nếu gặp lại, tôi sẽ hỏi nó: "Tại sao mày đoán là Mig 21 ? Tôi chỉ còn nhớ tên thằng nhóc ngồi giữa tôi và thằng Mig 21, Vũ Huy Thông là tên cu cậu này.

Cám ơn Taberd.org đã ném tôi từ hiện tại bay thẳng về những ngày tháng trước năm 75, thật là kỳ diệu ...

Trương Thanh Liêm - Washington DC, USA (tháng 7 năm 2009)