Taberd.org
 Mục lục
Nhất Quỷ, Nhì Ma, Thứ ba Học Trò (2)
Vũ Văn Chính

Năm tôi học lớp 8, tôi đã được ông anh ruột dặn dò về Thầy Giám Thị Nguyễn Văn Hòa, rất dữ, và còn dữ hơn nữa là Frère Giám học Martial Lê Văn Trí, phụ trách các lớp 8, 9, 10, liệu mà học hành nghe thằng em. Tôi cũng chỉ được nghe khuyến cáo của ông anh như vậy thôi chứ, có biết Frère ra sao đâu, nên trong lòng cũng hơi sờ sợ.

Thầy Hòa thì năm lớp Nhất 11 đã biết tiếng của thầy rồi, năm đó phá phách nhất lớp là tên Jean Ta Dzi, và đã bị Thầy cầm cây roi mây bắt nằm xuống và cho ăn 5 cây, tôi còn nhớ đánh xong Thầy đứng xuống tấn, biểu diển vận nội công làm cả lớp con nít chúng tôi mặt mày xanh lè vì sợ.

Học lớp Tám 3 một thời gian tôi mới thấy lời dặn dò của ông anh là đúng, có một lần vào giờ Quốc Văn do thầy nghỉ đột xuất, cả lớp đang ồn ào bàn tán chắc được nghỉ 1 tiết, thì thấy Frère Martial Trí lù lù đi vào, lập tức cả lớp im phăng phắc nín thở, hôm đó Frère vào dạy thế, và bài giảng hôm đó Frère giảng về Thơ Đường Luật của thời nhà Đường, sau khi giảng xong Frère búng tay cái tróc (búng tay và đòn bạt tai là thói quen của Frère), rồi đưa ra câu hỏi:

- Các em có biết ông Tổ Nhà Đường là ai không?.

Cả lớp im lặng, bỗng phía dưới bàn cuối dãy B có một tiếng kêu lên:

- Thưa Frère là em ạ.

Thế là cả lớp có dịp cười ầm lên, và nhìn xem ai mà xâm mình thế, à thì ra tên Nguyễn Anh Văn chứ ai, không biết hắn có mơ ngủ không mà dám trả lời như vậy, phải nói nhìn khuôn mặt Frère Martial lúc đó mặt đỏ lên vì giận, Frère ào ào đi xuống và môt cái tát được giáng xuống ngay trên má của tên Anh Văn, nổ đom đóm mắt với chín ngôi sao bay vòng quanh, từ đó hắn chết cái tên là ông Tổ Nhà Đường luôn.

***

Những bạn nào học lớp Tám 3 đều biết đến giờ Pháp Văn của Frère Agilbert Cách, cả lớp ồn ào và siêu quậy vô cùng, nhất là 2 giờ ngày thứ bảy, và cả lớp thường bị bắt ở lại lớp đến 12 giờ mới được cho về. Đến nỗi có lần Frère Martial đích thân cầm cây roi mây vào lớp rồi phán:

- Tôi nghe nói lớp này phá lắm phải không? sau đây xin mời các vị có tên sau đây lên bảng, đầu tiên là vị Nguyễn Duy Hải, Nguyễn Đình Đạt, Nguyễn Kiến Hoàng Hùng, mời các vị lên đây, còn cả lớp chú ý.

Thế là ba thằng nằm dài trên bảng và mỗi em được sơi 10 cây roi mây đau quắn cả đít, sau khi hăm he một lúc Frère rời khỏi lớp, lúc đó cả lớp mới thở phào nhẹ nhõm. Còn có nhũng giờ Pháp Văn, Frère vào dạy thế và thường đi tới đi lui dòm mặt từng người, rồi búng tay cái tróc và chỉ vào một người nào đó rồi phán:

- Em chia verbe aller ở thì future coi, hay đọc một đoạn văn bằng tiếng Pháp coi.

Tay nào vì khớp khi nghe gọi tên, chia lộn sang thì passé composé, hoặc ấp úng đọc bài không trôi chảy, là thế nào cũng bị nhéo tai kèm theo lời mỉa mai:

- Học sinh Taberd là vậy đó hả, về nhà nuôi heo đi đừng đến trường nữa.

***

Và còn một kỷ niệm đáng nhớ về Frère Martial nũa mà có lần ông anh ruột đã kể cho tôi nghe, vì ỗng cũng tham gia vào vụ này, và về sau Lý Minh Sơn có nhắc lại. Đó là khi tại rạp ciné Rex có trình chiếu cuốn phim Love Story, mà ở Việt Nam đã được nghe nhạc trước rồi, nhạc đã hay rồi chắc phim còn hay hơn nữa, do đó khi nghe phim đã được chiếu ở rạp Rex gần trường, nên ai cũng háo hức chờ dịp đi xem, lại có vài người đã được xem rồi về kể lại thêm thắt hơn nữa, nên anh em càng nôn nóng hơn.

Thế là vào một buổi sáng, hình như vào ngày thứ bảy, thấy sỉ số học sinh vài lớp vắng mặt nhiều, có lớp vắng gần nửa lớp, nhất là các lớp lớn, thế là Frère martial mở cuộc điều tra, và sau đó đứng kiên nhẫn trước cửa rạp Rex chờ giờ tan xuất phim. Lúc tan buổi chiếu vì đang hào hứng bàn tán về chuyện phim, đến chừng nghe bên tai một giọng quen thuộc vang lên:

- Mấy em đi xem phim có hay không?

Đến chừng quay lại thì chết cha Frère Martial tụi mày ơi, thế là thằng nào nhanh chân chạy thì thoát, còn cứ tên nào áo trắng tay xách cặp mang phù hiệu Taberd, là bị túm áo và được ghi tên, lớp vào sổ. Ông anh tôi nhờ nhanh trí tháo cái phù hiệu bằng kim khí, và núp vào toilet đợi êm êm rồi mới chui ra nên thoát, hậu quả của việc xem phim này là về mời phụ huynh lên gặp Frère Martial và bị trừ điểm hạnh kiểm trong tháng.

Đó là những kỷ niệm về Frère Martial Trí, Giám học các lớp 8, 9, 10 mà tôi còn nhớ, kỷ niệm thật đáng nhớ và đẹp của một thời áo trắng phải không các bạn thân yêu?

Vũ Văn Chính - Sài Gòn (tháng 2 năm 2010)